Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

SÁNG THẾ CHƯƠNG BA - TÌNH TRẠNG ADAM XƯA VÀ CẢ NƠI LOÀI NGƯỜI HÔM NAY

“Vả, theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ đợi trời mới đất mới, là nơi sự công bình ăn ở. Vậy nên, hỡi kẻ rất yêu dấu, vì anh em trông đợi những sự đó, thì phải làm hết sức mình, hầu cho Chúa thấy anh em ở bình an, không dấu vít, chẳng chỗ trách được.”(II Phe-rô 3:14)

Sáng thế 3:11-13     11 Đức Chúa Trời phán hỏi: Ai đã chỉ cho ngươi biết rằng mình lõa lồ ? Ngươi có ăn trái cây ta đã dặn không nên ăn đó chăng? 12 Thưa rằng: Người nữ mà Chúa đã để gần bên tôi cho tôi trái cây đó và tôi đã ăn rồi. 13 Giê-hô-va Đức Chúa Trời phán hỏi người nữ rằng : Ngươi có làm điều chi vậy ? Người nữ thưa rằng : Con rắn dỗ dành tôi và tôi đã ăn rồi.

Khi phạm tội, sự cáo trách bởi Thần-Chúa tác động trong tâm trí người hành sự nhưng lại vang lên trong tâm hồn tội nhân là người đã tin vào Chúa Giê-su. Adam cũng không ra ngoài quy luật thánh khiết bởi Chúa thiết định đó (St 3:11. Phi 2:13).

Từ câu 9 cho đến câu 13 (St 3:9-13) Thần Chúa vừa cáo trách và cũng vừa là cơ hội để Adam nhìn lại những gì đã, đang diễn ra trong tâm hồn ông – trong cách sống của ông. Chúa muốn cho riêng Adam và vợ ông cơ hội để ăn năn; nhưng ngược lại, sự ăn năn đã không đến bởi sự tự do lựa chọn của ông bà để đáp ứng với sự nhẫn nại đợi chờ của Thiên-Chúa. Đã vậy, ông bà còn chạy tội bằng cách đổ lỗi : ADam trách Chúa đã để Eva ở với ông để xảy ra sự cám dỗ - Eva lại đổ lỗi cho "rắn" biểu tượng chỉ về Sa-tan là các thiên-sứ phản loạn và chắc rằng sự đổ lỗi đó dẫn đến nguyên nhân cuối cùng là bởi Chúa !?. Sự kiện Adam vi phạm và rồi không ăn năn nhưng lại đổ lỗi mà kinh thánh ghi nhận chính là thực trạng đang diễn ra nơi mỗi cá nhân kể cả người tin Chúa lẫn không và đây là bài học cho cả loài người chúng ta hôm nay. Thường khi vi phạm, chúng ta không khiêm nhu nhìn nhận nguyên nhân; mặc dầu, sự chọn lựa là ở nơi cá nhân chính chúng ta. Có thể do nhiều lý do nhưng chính chúng ta hành động và hậu quả là sự sai phạm ngược lại với cách sống của Chúa dạy ?
Lời Chúa trong thư thứ hai, sứ đồ Phi-e-rơ (Phê-rô) viết dành cho những ai trông đợi vương quốc hữu hình của Thiên-Chúa sẽ được thiết lập trên đất, trong thư Ông kêu mời họ hãy chân thành ăn năn các vi phạm và nhẫn nại đợi chờ như sau :
 II Phi-e-rơ (Phê-rô) 3:1-18 1 Hỡi kẻ rất yêu dấu, nầy là thơ thứ hai tôi viết cho anh em. Trong thơ nầy và thơ kia, tôi tìm cách làm cho nhớ lại để giục lòng lành trong anh em, 2 hầu cho ghi lấy lời nói trước của các thánh tiên tri, cùng mạng lịnh của Chúa và Cứu Chúa chúng ta, đã cậy các sứ đồ của anh em mà truyền lại.3 Trước hết phải biết rằng, trong những ngày sau rốt, sẽ có mấy kẻ hay gièm chê, dùng lời giễu cợt, ở theo tình dục riêng của mình, 4 đến mà nói rằng: Chớ nào lời hứa về sự Chúa đến ở đâu? Vì từ khi tổ phụ chúng ta qua đời rồi, muôn vật vẫn còn nguyên như lúc bắt đầu sáng thế. 5 Chúng nó có ý quên lửng đi rằng buổi xưa bởi lời Đức Chúa Trời có các từng trời và trái đất, đất ra từ nước và làm nên ở giữa nước, 6 thế gian bấy giờ cũng bị hủy phá như vậy, là bị chìm đắm bởi nước lụt. 7 Nhưng trời đất thời bây giờ cũng là bởi lời ấy mà còn lại, và để dành cho lửa; lửa sẽ đốt nó đi trong ngày phán xét và hủy phá kẻ ác. 8 Hỡi kẻ rất yêu dấu, chớ nên quên rằng ở trước mặt Chúa một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày. 9 Chúa không chậm trễ về lời hứa của Ngài như mấy người kia tưởng đâu, nhưng Ngài lấy lòng nhịn nhục đối với anh em, không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn năn. 10 Song le, ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm. Bấy giờ các từng trời sẽ có tiếng vang rầm mà qua đi, các thể chất bị đốt mà tiêu tán, đất cùng mọi công trình trên nó đều sẽ bị đốt cháy cả. 11 Vì mọi vật đó phải tiêu tán thì anh em đáng nên thánh và tin kính trong mọi sự ăn ở của mình là dường nào, 12 trong khi chờ đợi trông mong cho ngày Đức Chúa Trời mau đến, là ngày các từng trời sẽ bị đốt mà tiêu tán, các thể chất sẽ bị thiêu mà tan chảy đi! 13 Vả, theo lời hứa của Chúa, chúng ta chờ đợi trời mới đất mới, là nơi sự công bình ăn ở. 14 Vậy nên, hỡi kẻ rất yêu dấu, vì anh em trông đợi những sự đó, thì phải làm hết sức mình, hầu cho Chúa thấy anh em ở bình an, không dấu vít, chẳng chỗ trách được. 15 Lại phải nhìn biết rằng sự nhịn nhục lâu dài của Chúa chúng ta cốt vì cứu chuộc anh em, cũng như Phao-lô, anh rất yêu dấu của chúng ta, đã đem sự khôn ngoan được ban cho mình mà viết thư cho anh em vậy. 16 Ấy là điều người đã viết trong mọi bức thơ, nói về những sự đó, ở trong có mấy khúc khó hiểu, mà những kẻ dốt nát và tin không quyết đem giải sai ý nghĩa, cũng như họ giải sai về các phần Kinh thánh khác, chuốc lấy sự hư mất riêng về mình. 17 Hỡi kẻ rất yêu dấu, vì anh em đã được biết trước, vậy hãy giữ cho cẩn thận, e anh em cũng bị sự mê hoặc của những người ác ấy dẫn dụ, mất sự vững vàng của mình chăng. 18 Hãy tấn tới trong ân điển và trong sự thông biết Chúa và Cứu Chúa chúng ta là Đức Chúa Jêsus Ki-tô (Christ). Nguyền xin vinh hiển về nơi Ngài, từ rày đến đời đời! A-men.

Những gì trong Sáng thế luôn luôn mang tính thời sự trong cõi nhân sinh liên đới với Adam; còn nhiều sự liên hệ sâu nhiệm khác nữa khiến cho sách Sáng thế không những mang tính thời sự mà nó còn là sách tiên tri (Khải huyền)
Những gì đã xảy ra do Adam thì cũng đã và đang diễn ra trong thế gian này nơi mỗi cá nhân và không loại trừ ai cả. Tất cả đều cần đến một quyền năng cứu độ để giải thoát ra khỏi các sai phạm đã hầu như tập quán khiến loài người phải chịu nô lệ cho bản chất yếu hèn của xác thịt để đạt đến sự tự do thật sự bởi Chúa thiết định mà không có tự do nào nơi loài thọ tạo sánh được !

Kính

Lê văn Bình


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét