Thứ Năm, 21 tháng 11, 2013

SÁNG THẾ CHƯƠNG HAI - SÁNG TẠO CON NGƯỜI

Hình minh họa

Mat 8:8   8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành
Sáng thế 2:7 7 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người, thổi sinh khí vào lỗ mũi, và con người trở nên một sinh vật.

Cũng như việc sáng tạo trời đất, Thiên-Chúa chẳng cần phải nhờ vào bất cứ thần nào hoặc nguyên vật liệu nào để sáng tạo; việc dựng nên loài người cũng vậy, kinh thánh mô tả : 7 ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa lấy bụi từ đất nặn ra con người ….”.  Thực tế, đây là cách phân biệt giữa hai hình thức : Một là, từ hư-không Thiên Chúa sáng tạo, tức là loài người; và, hai là, từ Đấng hằng hữu phát sinh, tức là Đức Chúa Giê-su (Gioan 1:18. 8:42). Riêng loài người, muốn được hằng hữu buộc phải tiếp nhận và ở trong Chúa; nếu không, bụi đất lại trở về bụi đất. Như thế nội dung St 2:7, lời Chúa công bố cho biết : loài người chỉ là vật chất hư không mà thôi .
Với thân thể vật chất Thiên-Chúa ban cho nó sự sống (hà hơi, hà sinh khí) thế là nó hiện hữu. Chẳng vậy, khi loài người chọn đi theo đường lối riêng; Thiên-Chúa đã công bố cho biết trước hậu quả của sự chọn lựa đó, và Ngài đã phán : “ bụi đất sẽ trở về với bụi đất”.
Nếu cứ bảo rằng kinh thánh viết sao hiểu vậy ! Chúng ta vô tình vi phạm vào điều hệ trọng : đi ngược lại bản tánh Chúa là Đấng siêu-việt, đồng nghĩa với việc không quy vinh hiển về Chúa là Đấng vốn có; và, như vậy là làm cớ cho kẻ chưa có Lời Chúa, hoặc có lời Chúa nhưng chưa đầy đủ hiểu sai lạc. Vì một mặt, chúng ta tuyên xưng Chúa là Đấng toàn năng (Tv 147:18. Mt 8:8. Lu 7:7… ); mặt khác, chúng ta lại tuyên xưng Chúa là hữu hạn (St 2:7…. ), bởi vì, Ngài phải dùng bụi đất để nắn lên hình người rồi lại phải hà hơi vào lỗ mũi mới có sự sống v.v… Kinh thánh đã chỉ ra quyền năng Thiên Chúa là thế nào ở các trích đoạn sau :
Ai ca (Ca thương) 3:37   37 Ai chỉ nói một lời là có mọi sự ?
Chẳng phải Gia-vê đã phán truyền hay sao ?
Mat 8:8   8 Thầy đội thưa rằng: Lạy Chúa, tôi chẳng đáng rước Chúa vào nhà; xin Chúa chỉ phán một lời, thì đầy tớ tôi sẽ được lành.
Mat 8:16   16 Chiều đến, người ta đem nhiều kẻ bị quỷ ám tới gặp Đức Giê-su. Người nói một lời là trừ được các thần dữ và Người chữa lành mọi kẻ ốm đau
Tv (Thi) 33:6   6 Một lời CHÚA phán làm ra chín tầng trời, một hơi Chúa thở tạo thành muôn tinh tú.
I Vua 8:56   56 “Chúc tụng Gia-vê Đấng đã ban cho Ít-ra-en dân Người được nghỉ ngơi, đúng y như Người đã phán, không sai một lời nào trong tất cả những lời tốt lành Người đã dùng ông Mô-sê, tôi tớ Người, mà phán.
Giosue 21:45   45 Trong mọi lời tốt lành Gia-vê đã phán với nhà Ít-ra-en, không một lời nào ra vô hiệu : mọi lời đều ứng nghiệm.
Giô-suê 23:14   14 Hôm nay đây tôi bước vào đoạn đường mà mọi người trên đời này phải đi qua. Anh em hãy nhìn nhận với tất cả tấm lòng và tâm hồn, là trong mọi lời tốt lành mà Gia-vê, Thiên Chúa của anh em, đã phán với anh em, không một lời nào đã ra vô hiệu : mọi sự đã ứng nghiệm cho anh em ; không một lời nào đã ra vô hiệu.

Trở lại trích đoạn St 2:7, “…. và con người trở nên một sinh vật.” Con người là một sinh vật ! Đây là sự sống “mặc nhiên” Chúa ban cho hết thảy mọi động vật, là sự sống của tất cả mọi loài xác thịt (St 2:7. 6:17. 7:17. 7:22. Gióp 27:3. Tr 8:8. E-sai 45:5). Riêng “con người” khi nhận biết Chúa là đấng sáng tạo - và tuân theo mọi lời dạy của Ngài; lúc ấy, “con người” đó mới có sự sống thật luôn mãi tức là Thần khí. Thần khí sẽ được Chúa ban để hướng dẫn lòng trí hay tâm hồn “ con người ấy” đi theo mọi đường lối Chúa thiết định. Chúng ta có thể so sánh sự sống của Chúa ban cho “con người” khi nhận biết Ngài với sự hồi sinh của dân tộc Israel. Ngôn-sứ  Exechien viết trong chương 37 :1-14 như sau :
Exe 37:1-14  1 Tay ĐỨC CHÚA đặt trên tôi. ĐỨC CHÚA dùng thần khí đem tôi ra, đặt tôi giữa thung lũng ; thung lũng ấy đầy xương cốt. 2 Người đưa tôi đi ngang, đi dọc giữa chúng. Những xương ấy nằm la liệt trên mặt thung lũng và đã khô đét. 3 Người bảo tôi : “Hỡi con người, liệu các xương này có hồi sinh được không ?” Tôi thưa : “Lạy ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng, chính Ngài mới biết điều đó.” 4 Bấy giờ, Người bảo tôi : “Ngươi hãy tuyên sấm trên các xương ấy ; ngươi hãy bảo chúng : Các xương khô kia ơi, hãy nghe lời ĐỨC CHÚA. 5 ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này với các xương ấy : Đây Ta sắp cho thần khí nhập vào các ngươi và các ngươi sẽ được sống. 6 Ta sẽ đặt gân trên các ngươi, sẽ khiến thịt mọc trên các ngươi, sẽ trải da bọc lấy các ngươi. Ta sẽ đặt thần khí vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được sống. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA.” 7 Tôi đã tuyên sấm như tôi được lệnh. Vậy có tiếng động khi tôi đang tuyên sấm ; có sự rung chuyển và các xương xích lại gần, ăn khớp với nhau. 8 Tôi nhìn thì thấy trên chúng đã có gân; thịt đã mọc lên và da đã trải ra ở bên trên, nhưng thần khí chưa có ở nơi chúng. 9 Người lại bảo tôi : “Ngươi hãy tuyên sấm gọi thần khí ; tuyên sấm đi, hỡi con người ! Ngươi hãy nói với thần khí : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán thế này : Từ bốn phương trời, hỡi thần khí, hãy đến thổi vào những người đã chết này cho chúng được hồi sinh.” 10 Tôi tuyên sấm như Người đã truyền cho tôi. Thần khí liền nhập vào những người đã chết ; chúng được hồi sinh và đứng thẳng lên : Đó là cả một đạo quân lớn, đông vô kể.11 Bấy giờ, Người phán với tôi : Hỡi con người, các xương đó chính là toàn thể nhà Ít-ra-en. Này chúng vẫn nói : “Xương cốt chúng tôi đã khô, hy vọng của chúng tôi đã tiêu tan, chúng tôi đã rồi đời !” 12 Chính vì thế, ngươi hãy tuyên sấm, hãy nói với chúng : ĐỨC CHÚA là Chúa Thượng phán như sau : Hỡi dân Ta, này chính Ta mở huyệt cho các ngươi, Ta sẽ đưa các ngươi lên khỏi huyệt và đem các ngươi về đất Ít-ra-en. 13 Các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, khi Ta mở huyệt cho các ngươi và đưa các ngươi lên khỏi huyệt, hỡi dân Ta. 14 Ta sẽ đặt thần khí của Ta vào trong các ngươi và các ngươi sẽ được hồi sinh. Ta sẽ cho các ngươi định cư trên đất của các ngươi. Bấy giờ, các ngươi sẽ nhận biết chính Ta là ĐỨC CHÚA, Ta đã phán là Ta làm. Đó là sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.
Như vậy "con người" có sự sống mặc nhiên như bất cứ động vật nào khác; trừ phi, “con người” được sáng tạo đó đó tiếp nhận Chúa để lãnh nhận Thần khí, con người đó mới có sự sống thật đời đời bởi chính Chúa  là Thần khí (Gie 2:14. Gioan 6:53-57). Ngoài ra, Kinh thánh còn cho biết một nguyên tắc, và là tín điều như sau : nơi đâu có Chúa hiện diện nơi đó là đền thờ Ngài, vì Ngài chính là đền thờ (Gioan 2:19. Kh 21:22). Như vậy, khi A-dam chưa phạm tội bất tuân; ông là con của Thiên-Chúa, trong ông có Thiên-Chúa ngự trị và Eden chính là biểu tượng cho điều đó.
Tóm tắt về việc Chúa sáng tạo Adam. Từ hư-không Thiên-Chúa phán một lời liền có Adam (Hebrew 11:3). Adam có sự sống mặc nhiên Chúa ban. Ông được sáng tạo khác với các động vật ở ba phẩm chất ý chí, trí khôn, tình cảm. Nhờ ba phẩm chất này ông có tư duy độc lập và như vậy ông là một ngôi vị, một ngôi vị duy nhất bởi một lần sáng tạo. Sáng thế ký chương hai câu bẩy (St 2:7) là biểu tượng cho biết nếu không có thần khí thì Adam chỉ là bụi đất, chỉ là hư không.

Kính trong Chúa Giê-su

      Lê văn Bình

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét